First battle
Trận chiến đầu tiên
A howl from the opposing army….. swords thudded
against shields… thunder beat in unison. Hearts pounded. I gripped my sword…
and braced the shield against my shoulder. Giddy tendrils raced through my gut
and chest……. a wild grin broke upon my face. I began to bounce…. knees
spring-like…..standing on toes. A racehorse in the gate.
Một
tiếng thét vang lên từ phía quân địch… những thanh kiếm chém vào khiên… tiếng
ầm ầm vang động cất lên. Những trái tim đập thình thịch. Tôi nắm chặt chuôi
gươm… giữ vững tấm khiên trên vai. Cảm giác chộn rộn chạy khắp trong người và
mơn trớn trên ngực… với một nụ cười hoang dại hiện ra trên mặt, tôi bắt đầu
nhảy ra… đầu gối bật mạnh lên như thể… đứng trên các đầu ngón chân. Một con chiến
mã xuất hiện trước cổng thành.
A wild shout went up to my left….. I turned to see
a wiry warrior clad in sparkling scale and a green cape….. carrying a coffin
shaped shield. He strode the front of our lines, turned to our enemies and
threw insults against them, “Cowardly vermin of Trimaris, prepare to die”… he
shook his sword and our army let out a cackling howl. Goose bumps spread across
arms and belly….. I thudded the butt of my (rattan) sword on the inside of the
shield…. our lines advanced.
Thế
rồi tôi nghe thấy 1 tiếng thét phía bên trái mình… Tôi quay lại và thấy một
chiến binh rắn rỏi mặc bộ giáp vảy bóng loáng và áo choàng xanh lục… mang theo
một tấm khiên hình cỗ quan tài. Anh ta sải bước ra phía trước hàng ngũ của
chúng tôi, quay mặt về phía quân thù và ném cho chúng những lời khinh bỉ, “hỡi
lũ Trimaris sâu bọ hèn nhát, hãy chuẩn bị nộp mạng đi”… rồi anh ta vung gươm
lên và cả đội quân gào thét vang dội. Tôi nổi hết cả da gà trên hai cánh tay và
bụng… Tôi nắm chặt chuôi gươm (làm bằng mây) của mình phía trong tấm khiên… cả
đội quân cùng tiến lên.
The enemy continued drumming their shields, and
likewise strode forward. Full of adrenaline, eyes wide with awe, muscles tense
as steel……. I approached my first battle… almost forgetting that none of this
was “real”. No one would die. No one would kill.
Kẻ
thù tiếp tục đập liên hồi vào khiên, và cũng từ từ bước tới. Adrenaline
tràn ngập toàn thân, mắt mở to đầy khiếp hãi, cơ bắp cứng lại như thép… Tôi đã
bước vào trận chiến đầu tiên của mình… mà suýt quên mất rằng chuyện này không
phải là “thật”. Chả có ai chết và cũng chẳng ai phải giết người.
This was my introduction to the SCA, or the
“Society for Creative Anachronism”. The SCA is a collection
of oddballs who dress in medieval clothing, strap on armor, and beat each other
with wooden swords. They also dance, sing, and create works of art. The group
is a collection of outlandish creatives, hyper-intelligent geeks, talented
artists, hammish performers, history buffs, academics, poets, social misfits, and
folks who simply refuse to succumb to the drudgery of being “normal”. I was a
member for nearly ten years…. and loved every minute.
Đó là
những gì diễn ra khi tôi mới gia nhập SCA (Hiệp Hội Bảo Tồn Văn Hóa Cổ). SCA là
nơi tập hợp những gã lập dị chuyên mặc đồ thời trung cổ, mang cả áo giáp, và
đánh nhau bằng gươm gỗ. Họ cũng khiêu vũ, hát hò và sáng tác nghệ thuật. Đó là
tập hợp của những bộ óc sáng tạo kỳ quái, những gã lập dị cực kỳ thông minh,
những nghệ sĩ có tài nhưng kỳ khôi, những kẻ say mê lịch sử, những người đam mê
học thuật, nhà thơ, những người xã hội coi là lập dị, và cả những người chỉ đơn
giản là “từ chối làm kiếp nô lệ của những thứ “bình thường”. Tôi là hội viên ở
đó gần 10 năm… và thích từng phút một ở đó.
The heart of the SCA is the weekend “event”….. an
affair that revolves around a number of semi-historic activities, usually held
at a state park. Typically, a battle or tournament is the centerpiece of the
“event”. My first battle was small by today’s standards….. each army had only
100 people. The group now hosts battles which involve thousands of
participants… the largest is held annually in Pennsylvania, in August, and is
known as the “Pennsics War”. As the Pennsics example implies, SCA groups and
events are spread throughout the United States. In fact, the group is growing
internationally, especially in Europe. There are also groups in Japan and
Korea.
Tâm
điểm của SCA là các “sự kiện” cuối tuần… trong đó xoay quanh một số hoạt động
bán lịch sử, thường được tổ chức tại công viên của bang. Điển hình thì, phần
quan trọng nhất của sự kiện là một trận đánh hoặc một giải đấu. Trận đánh đầu
tiên của tôi khá nhỏ so với quy mô ngày nay… mỗi bên chỉ có 100 người. Giờ đây
mỗi trận đánh phải có đến hàng ngàn người tham dự… và trận đánh lớn nhất hàng
năm được tổ chức tại Pennsylvania, vào tháng 8, và được gọi là “Pennsics War”.
Được gợi mở từ Pennsics, các nhóm và sự kiện của SCA lan rộng ra toàn nước Mỹ.
Trên thực tế, hiệp hội này còn phát triển ra tầm quốc tế, đặc biệt là ở châu
Âu. Thậm chí còn có ở cả Nhật Bản và Hàn Quốc.
The SCA divides the US, and the world, into a
patchwork of regional organizations, called “kingdoms”. Georgia, for example,
is part of the “Kingdom of Meridies”, which also includes Alabama, Tennessee,
and Mississippi. North and South Carolina are the “Kingdom of Atlantia”.
California is in the “West Kingdom”. Each Kingdom is further divided into local
groups, called Baronies or Shires.
SCA
chia liên bang Mỹ, và toàn thế giới thành các bộ phận tổ chức theo khu vực,
được gọi là các “vương quốc”. VD, Georgia là một phần của “Vương quốc
Meridies”, gồm Alabama, Tennessee, và Mississippi. Bắc và Nam Carolina là
“Vương quốc Atlantia”. California là “Vương quốc phía Tây (West Kingdom)”. Mỗi
vương quốc lại được chia thành các nhóm địa phương, được gọi là Baronies (lãnh
địa của nam tước) hoặc Shires (quận/huyện).
The function of local groups is to host events,
welcome newcomers, and teach medieval skills. Skills include arts such as
calligraphy, jewelry making, woodworking, and costuming; craft arts such as
armoring & blacksmithing; performing arts such as medieval dancing and
singing; and martial arts such as hand-tohand fighting and archery. Most groups
host a weekly business meeting and various “guild meetings” to practice these
arts.
Chức
năng của các nhóm địa phương là tổ chức các sự kiện, chào đón thành viên mới,
dạy các kỹ năng trung cổ. Các kỹ năng còn gồm cả nghệ thuật như viết chữ đẹp,
làm đồ trang sức, làm đồ gỗ và chế tạo trang phục; Những đồ tạo tác như làm đồ
bọc & rèn; nghệ thuật biểu diễn như khiêu vũ và múa hát trung cổ, nghệ
thuật quân sự như chiến đấu tay đôi và bắn cung. Hầu hết các nhóm đều tổ chức
họp mặt hàng tuần và các buổi họp “hội” để thực hành những gì học được.
Since I joined, the organization has expanded
tremendously and is now a fullfledged counter society: with its own government
(a monarchy- with rulers chosen by combat), its own economy (some members make
a full-time living selling their arts), and its own social system (a system of
titles, clans, knights, and nobles). Every member of the SCA develops an
alternate persona: a medieval character they become during events.
Từ
khi tôi gia nhập, tổ chức này đã mở rộng một cách kinh khủng và giờ đây đã trở
thành một tổ chức đa phương diện hoàn toàn: nó có chính quyền của riêng mình
(một thể chế quân chủ - với những người lãnh đạo được chọn ra từ các trận
đánh), có nền kinh tế riêng (một số thành viên kiếm sống bằng cách bán các tác
phẩm mình làm ra), và hệ thống xã hội riêng (một hệ thống gồm danh vị, phe
phái, các hiệp sĩ và những người quý tộc). Mọi thành viên của SCA phát triển
những tính cách riêng: một nhân vật trung cổ mà họ sẽ đóng vai trong suốt các
sự kiện.
The combined effects are stunning. At times, I
felt I’d been transported back in time. My first SCA battle produced all the
nerves, all the excitement, all the intensity of entering a “real” battle:
pounding heart and manic energy and fear of being “killed”.
Những
tác động kết hợp quả thực là tuyệt diệu. Đôi khi, tôi thấy mình được đưa về quá
khứ. Trận đánh SCA đầu tiên của tôi có đầy đủ mọi cảm giác từ lo lắng, hứng
khởi, sự căng thẳng khi vào trận; tim đập thình thịch và tràn đầy năng lượng
cùng nỗi sợ bị “giết”.
For some, the SCA is an exercise in living
history. Many members are meticulous researchers- accomplished experts in a
chosen discipline of history. Others join the group for its unique social
characteristics– its embracement of eccentricity…. its community and
camaraderie. But for me, the SCA was an act of jubilant defiance: an
enthusiastic refusal to surrender to tedium.
Đối
với một số người, SCA là trải nghiệm về lịch sử sống động. Nhiều thành viên là
những nhà nghiên cứu tỉ mỉ - những chuyên gia tài năng trong một chuyên ngành
lịch sử. Những người khác tham gia hiệp hội vì những đặc trưng xã hội đặc biệt
của nó – sự chấp nhận tính lập dị… cộng đồng và sự thân thiết ở đây. Nhưng đối
với tôi, SCA là một sự nổi loạn đầy hân hoan: một sự cự tuyệt đầy hứng khởi
trước sự nhàm chán tẻ nhạt.
I did not, and do not, want to abandon the
creative flow of childhood. I am convinced that play…. fantasy and creativity
for its own sake… is a deep and profound human need; one we, as adults, must
nurture and maintain. Play is not an escape…. it is a celebration. Play is the
essence of creativity.
Trước
đây và bây giờ, không lúc nào tôi muốn chối bỏ dòng chảy đầy sáng tạo của tuổi
thơ. Tôi cho rằng… vui vẻ trải nghiệm những tưởng tượng và sáng tạo là một nhu
cầu cần thiết và sâu sắc của con người; một nhu cầu mà chúng ta, những người đã
trưởng thành, cần phải nuôi dưỡng và duy trì. Việc chơi bời như vậy không phải
là trốn chạy mà là ca tụng và tán dương. Chơi chính là điều cốt yếu của sáng
tạo.
We, as adults– for the sake of our happiness and
our souls, should re-discover it.
Chúng
ta, những người đã trưởng thành – vì hạnh phúc và tâm hồn mình, cần phải khám
phá lại điều đó.